Sở Dung nhận ra ánh mắt của cậu, biết mình đoán đúng, xoa đầu Phó Niên, hồ hởi nói: "Mẹ đoán đúng chứ? Phải không? Phải không?" Hai chữ cuối cùng vang vọng, cô rất hài lòng khi trêu chọc lũ trẻ. "Dì thật sự biết đọc suy nghĩ ư?' Phó Niên ngạc nhiên nhìn Sở Dung, quên mất cơn đau. Trong lòng Sở Dung cười không ngớt nhưng vẫn giữ vẻ nghiêm túc: 'Ừm”" "Cái gì? Mẹ có thể đọc được suy nghĩ?" Phó Dư không hiểu sự kinh ngạc của Phó Niên và niêm tự hạo của Sở Dung. Cậu bé là một kẻ ngốc nhưng cũng là một học giả. Tuy không hiểu mẹ và anh trai mình đang nói về cái gì nhưng cậu lại có thể giả vờ bắt chước Phó Niên, vẻ mặt kinh ngạc: Đọc suy nghĩ là gì?"
"Chỉ là mẹ biết Tiểu Ngư đang nghĩ gì thôi!" Sở Dung vội vàng nói, cúi đầu, nhìn Phó Dư chằm chằm, khẳng định điều cô nói là sự thật.
"Thật ạ?" Phó Dư ngẩn người nhìn Sở Dung: "Vậy con đang nghĩ gì?
"Chắc là con đang nghĩ 'Mẹ thật tuyệt, không ai bằng mẹt Phải không?”
"Đúng đúng!" Phó Dư gật đầu mạnh: Mẹ, mẹ thật tuyệt vời. "Khu.
Sở Dung không thể nhịn cười, tự hỏi sao con trai mình lại ngây thơ đến thất
Chiếc máy ảnh trên tay cô lắc lư, không thể ghi lại hết chuyến đi trên vòng đu quay nhưng âm thanh vẫn được truyên tải đây đủ qua phòng livestream.
[Sở Dung thật sự nghiêm túc khi nói những điều đó ư? Tại sao lại lừa dối trẻ con như vậy?]
[Việc trêu chọc trẻ con có làm cô ấy cảm thấy tự hào lắm không?]
[Haha, tính cách mẹ kế quả là khác biệt. |
[Không biết các bé có cảm thấy vui vẻ trong không khí này không?]
[Làm ơn câm máy ảnh cho đúng cách, cái rung lắc này khiến tôi cảm thấy khó chịu. ] [Thấy Sở Dung đùa giỡn với các bé, cả hai đều vui vẻ, tại sao phải lo lắng nhỉ?]
[Không phải mọi mẹ kế đều xấu xa, đúng không?]
[Liệu mẹ kế có thể tốt như mẹ ruột?] [Mẹ ruột đã mất rôi. Làm sao có thể làm cô ấy sống lại được?]
[Khi chưa biết Sở Dung là mẹ kế, không ai nói cô ấy có vấn đề, giờ biết rôi thì mọi thứ cô ấy nói đều không đúng sao? - Một đám nói vuốt đuô'*. |
*Nói vuốt đuôi: Phát ngôn sau khi sự việc xảy ra, tỏ ra mình có công sức trong đó hoặc để lấy lòng người khác.
[Không biết có phải vì Sở Dung là tiểu tam mà mẹ ruột chết không. Chẳng lẽ mẹ ruột bị tức chết?]
[Đang lan truyền những tin đôn vô căn cứ. Ì [Nghi ngờ là chuyện bình thường, không lẽ mẹ ruột chết sớm như thế không có lý do?] [Tiểu tam dụ dỗ đàn ông và gây ra cái chết cho vợ chính thức, nhà họ Phó thật là ô nhục. |
[Có vẻ như Phó Như Hối đã mù quáng. |
[... Cuộc sống của bạn có khó khăn lắm không mà lại nói xấu người khác như thế?]
[Hơn nữa, bạn nghĩ rằng nhà họ Phó không biết gì sao? Làm sao họ có thể bị lừa dễ dàng như thế được?]
[Dù sao đi nữa, tôi thực sự cảm thấy thương cho các bé, mới nhỏ tuổi đã phải chịu đựng sự dày vò của mẹ kế, thậm chí còn được đưa lên chương trình truyên hình để kiếm tiên. Thật là thảm]
[Bạn có thật sự quan tâm đến các bé không? Sở Dung đã mua cho chúng một chiếc bánh gato đắt tiền, bạn có sẵn lòng làm điều đó không?]
[Ô, gia đình họ Phó giàu có như vậy, tại sao Sở Dung lại chỉ chỉ mấy trăm tệ mua bánh?]
[Bạn biết đấy, nhà họ Phó rất giàu, chính vì thế Sở Dung mới hiếm khi xuất hiện trên những chương trình nhỏ như thế này. ] Bây giờ, những lời bình luận vê Sở Dung đều lẫn lộn giữa thật và giả. So với những lời khen ngợi trước đây, hiện nay hơn một nửa đều là tiêu cực.
Người ta nói ấn tượng ban đầu rất khó thay đổi. Nếu ai đó tùy tiện gán ghép nhãn mác cho người khác, họ có thể dễ dàng bày tỏ những suy nghĩ tiêu cực của mình lên người đó - đó chính là mục đích của việc họ gán ghép.
Hai từ "Mẹ kế" này không hẳn là điều gì tốt đẹp. Mọi người thường tìm lợi ích cho bản thân, tránh điểm yếu và thường không mong đợi mẹ kế và con chồng sẽ hòa thuận trong một gia đình, đặc biệt là trong gia đình quyên quý. Nơi có nhiều lợi ích, tình cảm thường nhạt nhẽo hơn.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo